Tôi năm nay 29 tuổi, là kỹ sư làm việc bên địa chất, thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Tôi lập gia đình được 1 năm. Tôi và vợ quen rồi yêu nhau được hơn 2 năm mới đi đến hôn nhân. Tôi là con 1 trong gia đình, bố tôi qua đời năm tôi 15 tuổi, mẹ tôi ở vậy nuôi tôi đến tận bây giờ. Cuộc sống gia đình cũng không khó khăn, mẹ tôi là giảng viên, ra trường, tôi không phải lo chuyện nhà cửa, đất đai. Công việc của tôi cũng thuận lợi, với tấm bằng đỏ trên tay cùng với ngoại hình khá, biết tiếng Nhật, tôi nhanh chóng xin được công việc ổn định để phấn đấu phát triển, thu nhập của tôi hiện tại là 750$.
Nói về vợ tôi, cô ấy có ngoại hình xinh xắn, hiện tại đang làm kế toán cho 1 ngân hàng lớn. Tôi quen vợ trong 1 buổi party giao lưu giữa các trường đại học. Cô ấy là sinh viên năng động, rất hay tham gia các hoạt động ngoại khóa, lại có khả năng văn nghệ nên ở trường được nhiều người theo đuổi. Ban đầu, tôi rất e ngại, không tự tin để làm quen với cô ấy. Nhưng có lẽ là duyên số đưa đẩy, khi tôi đang làm partime cho 1 quán cà phê, cô ấy cùng bạn đến quán chơi thì gặp tôi. ( Tôi là bạn học cấp 3 của bạn thân cô ấy ). Tối hôm đấy về, cô ấy đã chủ động nhắn tin làm quen sau khi xin số điện thoại qua người bạn kia. Ban đầu chỉ là chuyện trò linh tinh hàng ngày, cô ấy hay nói về những rắc rối, mệt mỏi khi bị làm phiền ở trường, tôi là người thầm lặng lắng nghe mỗi đêm và thỉnh thoảng đưa ra lời khuyên. Sau đó, 1 lần cô ấy đi liên hoan trong khoa - cô ấy nhắn tin nhờ tôi đưa về vì đã uống say. Tôi không ngần ngại đến đón cô ấy giữa đêm khuya trởi rất lạnh. Trên đường về, không biết do say quá hay sao đó, cô ấy đã chủ động ôm tôi rồi nửa đùa nửa thật: "Hay là anh làm người yêu của em đi". Trong lòng tôi lúc đó vô cùng hạnh phúc, nhưng vẫn im lặng không dám nói ra tình cảm của mình vì sợ rằng đó chỉ là cảm xúc lúc say của cô ấy thôi.
Mấy ngày sau, ở quán đông khách nên tôi rất bận, không nói chuyện được với cô ấy. Khi trở về, tôi bất ngờ thấy cô ấy đứng đợi trước cổng nhà. Cô ấy hỏi tôi về việc có chấp nhận tình cảm của cô ấy không? Tôi bối rối rồi gật đầu. Vậy là chúng tôi trở thành người yêu của nhau từ đó. Yêu nhau được ba tháng, cô ấy hay chủ động nói với tôi về việc quan hệ nam nữ, về những người bạn gái của cô ấy quan hệ với người yêu chỉ sau 1 tuần... Tôi biết cô ấy là người hiện đại, tính cách mạnh mẽ, tự tin nên cũng chẳng thắc mắc gì, mỗi lần cô ấy nói về chuyện đó, tôi chỉ ậm ừ cười. Có lẽ vì tôi sống trong 1 môi trường khác, mẹ tôi sinh ra trong 1 gia đình truyền thống, bà là mẫu phụ nữ Á Đông điển hình nên tôi từ nhỏ đã được giáo dục rất nghiêm khắc, đối với việc yêu đương, tôi luôn xác định nghiêm túc và tôn trọng người mình yêu. Vì lẽ đó, trong suốt thời gian yêu nhau, tôi thường không đi quá giới hạn của mình, dù là đàn ông việc gần gũi với bạn gái là điều rất khó tránh nhưng tôi vẫn luôn tôn trọng cô ấy.
Có lẽ vì tôi là người hướng nội, còn cô ấy là người hướng ngoại nên trong thời gian yêu nhau, cô ấy thường chủ động với tôi nhiều hơn trong việc thể hiện tình cảm. Trên phố, giữa chỗ đông người, cô ấy không ngại ngần việc ôm hôn. Tôi rất ngại, nhiều lúc ngồi với bạn mà cô ấy vẫn làm thế, thoải mái như không có gì làm tôi phải giả vờ lảng đi. Đôi lúc, khi tôi chủ động không đi quá giới hạn, cô ấy thường nói: "Sao anh nhát hơn cả đàn bà thế?". Nói về tính cách, tôi là người trầm tính, điềm đạm, bạn bè đánh giá là người biết cư xử, tốt bụng, tình cảm và vui tính. Trong suốt thời gian yêu nhau cũng xảy ra những bất đồng, cô ấy hay giận dỗi và làm quá mọi chuyện lên, nhưng tôi thường nhẫn nhịn và chủ động làm lành với cô ấy trước. Bạn bè tôi ban đầu cũng quý mến cô ấy, nhưng dần dần mọi người có vẻ không thích vì cô ấy là người tự tin, thích nổi bật, cũng không biết giữ ý lắm nên mỗi lần có chuyện gì không vừa ý, cô ấy hay giận dỗi tôi bỏ về. Bạn bè tôi cho rằng, tôi bị cô ấy bắt nạt, yêu cô ấy nên tôi khổ. Mặc dù không hẳn là bị phản đối, nhưng chuyện tình cảm của tôi cũng làm tôi nhiều lần phải suy nghĩ. Mẹ tôi là người hiền lành, thương con, bà không phản đối việc tôi chọn lựa ai, tuy nhiên, bà cũng không hẳn là hài lòng về cô ấy. Nhưng rồi tôi thuyết phục, dần dần bà cũng coi cô ấy như con cái trong gia đình. Cũng vì hoàn cảnh gia đình tôi neo người, nhà có mỗi 2 mẹ con nên tôi hay đưa cô ấy về nhà ăn cơm, nhiều hôm cô ấy ở lại đến tận khuya hoặc ngủ ở phòng khác luôn vì tôi còn đi làm. Vì hoàn cảnh gia đình của cô ấy không được tốt lắm, bố mẹ li dị đã lâu, cô ấy sống với bố ở Hà Nội, còn em gái sống với mẹ ở thành phố khác. Bố cô ấy đã lấy vợ hai, có 1 đứa con trai nhỏ nên không mấy quan tâm cô ấy. Hoàn cảnh gia đình dù không đến mức khó khăn nhưng cô ấy từ hồi đi học đã luôn tự lập, tự lo chi tiêu, ăn uống cho bản thân. Vì thế nên tôi yêu cô ấy và thương cô ấy nhiều hơn, muốn bù đắp lại những thiếu thốn tình cảm mà cô ấy phải gánh chịu.
Yêu nhau được 2 năm, dù cô ấy nhiều lần chủ động nhưng tôi không muốn đi xa hơn nên luôn dừng lại. Thế rồi 1 lần, tôi và cô ấy đi liên hoan lớp về uống say, tôi chẳng làm chủ được bản thân nữa nên chúng tôi quan hệ với nhau. Tôi biết cô ấy không còn con gái nhưng cũng chẳng bận tâm lắm vì đối với tôi tình cảm với nhau mới là điều quan trọng. Tôi cũng chưa từng hỏi cô ấy về quá khứ từ lúc yêu nhau. Sau chuyện đó, tôi vẫn bình thường, vẫn yêu và quan tâm cô ấy như trước. Tôi đã nói với cô ấy về dự định kết hôn vào năm sau.
Cũng thời gian đấy, tôi vào làm việc cho công ty địa chất, tôi phải đi công tác xa nhiều, thường đi 1-2 tháng mới về. Thời gian đó, cô ấy vẫn đến nhà ăn cơm với mẹ tôi và ngủ lại để mẹ đỡ buồn. Tôi không mảy may nghi ngờ gì cả nhưng 1 lần, tôi gọi điện về cho mẹ, mẹ có nói qua với tôi về việc cô ấy thỉnh thoảng lại ra ngoài buổi tối muộn đến đêm khuya mới về, không biết có phải nhà có việc gì không, mẹ tôi không tiện hỏi. Tôi gọi về hỏi thì cô ấy chỉ bảo việc gia đình cần giải quyết, rồi xin phép về quê chơi với mẹ 1 tháng. Tôi tin tưởng cô ấy nên rất vui vẻ bảo cô ấy về thăm mẹ đi, tôi sẽ gửi tiền về. Sau đó, tôi về Hà Nội, nhưng cô ấy thì vẫn chưa về. Tôi gọi điện cho cô ấy, điện thoại tắt máy, tôi gọi vào số máy của em gái cô ấy. Em gái cô ấy bảo: "Chị N. có về nhà thăm mẹ đâu". Tôi hoang mang và lo lắng, không biết chuyện gì đã xảy ra, vì sao cô ấy phải nói dối như thế. Cuối cùng 2 ngày sau, cô ấy gọi điện lại cho tôi, nói đi về nhà bạn ở biển chơi, sợ tôi lo lắng nên phải nói dối. Tôi bảo cho tôi gặp người bạn đó thì cô ấy nhất quyết không cho, nói là tôi nghi ngờ, không tin tưởng cô ấy này nọ rồi cụp máy. 1 tuần sau cô ấy về và không biết rằng, tôi ngày nào cũng ngồi đợi trước ngõ nhà cô ấy nên tôi đã thấy được cảnh ai đã đưa cô ấy về. Tối hôm đấy, tôi thấy cô ấy bước ra khỏi xe ô tô, người đàn ông đó xách hành lý cho cô ấy trước khi về họ còn tình cảm tạm biệt nhau. Mắt tôi như nhòa đi, không thể tin được rằng, người tôi yêu và tin tưởng hơn bản thân lại phản bội tôi để đi với 1 người đáng tuổi cha mình. Tôi đứng lặng lẽ giữa đường, định quay về, nhưng chẳng biết sức mạnh nào lại giữ chân tôi ở lại để lúc cô ấy bước vào ngõ, nhìn thấy tôi, cô ấy hoảng hốt ngã phịch xuống đất. Tôi bước lại gần, nhìn cô ấy nhưng im lặng không nói. Cô ấy òa khóc, ôm lấy chân tôi, giải thích đủ thứ này kia, rằng thiếu thốn tình cảm, rằng vì tôi không quan tâm... Cô ấy nói rất nhiều, nhưng tôi chẳng còn nghe được gì nữa, tôi lặng lẽ trở về. Suốt 1 tháng trời tôi tránh mặt, không liên lạc, cô ấy ngày nào cũng gọi điện, đến chỗ làm của tôi đứng đợi. Mẹ tôi không biết chuyện gì xảy ra, bà tưởng chúng tôi giận nhau nên chủ động gọi cô ấy đến nhà ăn cơm. Cuối cùng sau những thề thốt, xin lỗi, hứa hẹn... tôi không đành lòng và cũng vì tôi vẫn còn tình cảm với cô ấy nên đã tha thứ, cho cô ấy 1 cơ hội.
Sau nửa năm, cô ấy có thay đổi, lúc nào cũng nhẹ nhàng, quan tâm, tình cảm với tôi hơn, tôi dần dần xóa bỏ đi chuyện cũ. Rồi cô ấy bảo có thai nên chúng tôi kết hôn và cũng vì tôi đã dự tính kế hoạch này từ trước rồi nên cũng đồng ý. Sau khi kết hôn, lúc được 3 tháng, tôi phải đi công tác, ở nhà chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, mẹ tôi gọi điện bảo cô ấy bị sảy thai rồi. Tôi rất buồn, chỉ muốn bỏ tất cả công việc để trở về với cô ấy, nhưng chẳng làm thế nào được, chỉ biết ngồi từ xa gọi điện an ủi, quan tâm cô ấy mỗi ngày. Cô ấy bảo: " Em không sao đâu. Em là người mạnh mẽ. Chắc số trời chưa muốn mình có con lúc này nên đón con đi. Rồi chúng ta sẽ lại có sớm thôi. Anh đừng lo lắng quá, cứ tập trung làm việc rồi về nhà với em". Tôi cũng yên tâm phần nào nên cố gắng làm xong việc thật nhanh để trở về. Và tôi đã về nhà sớm hơn dự kiến nửa tháng.
Không biết nên vui hay buồn, ngày tôi trở về cũng là ngày tôi phát hiện ra mối quan hệ giữa vợ tôi và người đàn ông kia vẫn còn. Tôi trở về buổi sáng, cô ấy ra ngoài quên không mang điện thoại. Tôi tình cờ đọc được hết những tin nhắn mà người đàn ông kia gửi. Thì ra, có phải cô ấy sảy thai đâu, cô ấy đã nghe lời người đàn ông đó, đi phá thai để 2 người đi du lịch với nhau trong thời gian tôi đi công tác.
Tôi đau khổ vô cùng, không thể tin được, cô ấy có thể làm những chuyện nhẫn tâm và bất lương như thế với tôi và cả với đứa con vô tội của tôi...
Giờ đây, tôi vẫn chưa nói với cô ấy là tôi đã biết mọi việc. Tôi chỉ giữ sự im lặng rồi bảo có việc phải đi công tác gấp nên ra khỏi nhà. Tôi không biết phải làm sao bây giờ... Có nên nói hết mọi chuyện rồi chấm dứt với cô ấy? Còn mẹ tôi, mẹ sẽ không chịu đựng được cú shock này đâu... Tôi phải làm sao đây?
Một người phụ nữ không cần đẹp nhưng cô ấy tốt với anh là điều quan trọng hơn tất cả. Tôi thấy vợ của anh quá tệ bạc. Thực sự không xứng đáng với tình cảm của anh đâu. Em nghĩ 1 lần anh tha thứ cho cô ấy cơ hội là quá đủ rồi. Cô ấy là 1 người phụ nữ không tốt, có chút lẳng lơ, cô ấy không yêu anh, và không biết tôn trọng hạnh phúc mà mình đang có, cũng như không tôn trọng bản thân mình. Người như vậy anh không nên tha thứ thêm 1 lần nào nữa, vì rồi cô ấy sẽ lại phản bội anh thôi. Hạng người này không biết hối hận đâu, chỉ chạy theo tiền thôi. Nếu có lương tâm cô ấy đã không tự giết bỏ con của mình để chạy theo người đàn ông khác, đáng tuổi bố mình.
Bỏ đi anh ạ, rồi anh sẽ tìm được hạnh phúc khác, tìm được 1 người biết yêu thương và trân trọng anh.
Các cụ có câu, ngựa quen đường cũ. Thái độ trong quá khứ sẽ biểu hiện hành vi ở tương lai. Bạn đã tha thứ 1 lần rồi nhưng cô ấy không thay đổi chứng tỏ cô ấy không biết trân trọng hạnh phúc, trân trọng bạn và cả bản thân. Một người đi sai là do chọn lựa, hoàn cảnh chỉ là 1 phần thôi, không phải cứ làm sai là đổ lỗi cho hoàn cảnh rồi không có trách nhiệm cố gắng thay đổi.
Bạn là một người chồng tốt, chung thủy, biết cư xử, gia đình bạn cũng đã tạo điều kiện cho cô ấy nhiều như thế, nhưng cô ấy không trân trọng chứng tỏ là vì cô ấy chỉ nghĩ đến tiền bạc, địa vị, chứ chẳng yêu thương gì bạn cả. Lòng tham con người vô đáy bạn ạ, đến cả máu mủ còn nhẫn tâm giết bỏ thì chẳng có điều gì mà cô ấy không thể làm.
Hãy nhìn vào bài học trong quá khứ, bạn chỉ được phép sai 1 lần thôi, đừng phung phí niềm tin và tình cảm của mình cho người không trân quý nó. Bạn cứ nói với mẹ bạn rằng, vợ bạn gây ra lỗi, nói dối bạn, không xứng đáng với niềm tin và tình yêu của bạn và gia đình nên bạn muốn chia tay. Mình tin là mẹ bạn sẽ hiểu mọi chuyện và sẽ không trách cứ gì bạn đâu. Chúc bạn tìm được hạnh phúc thật sự nhé.
1. Tôi khẳngđịnh như mọi người: Vợ anh là kẻ vô nhân tính, và tất nhiên loại người như cô ta thì không ai muốn lấy cả. Nhưng tôi cũng xin nói rõ như sau: Vợ anh hànhđộng một cách mù quáng theo sự xúi giục của nhân tình, kẻđã mang lại cho cô ta nhữngđiều mà anh KHÔNG THỂ MANG LẠI => anh cũng có 1 phần trách nhiệm trong chuyện ngoại tình của cô ta (còn chuyện giết con tôi ko dám nói)
2. Tôi mong anh hãyđọc kỹ và suy nghĩ kỹ (bởi vì nếuđọc 1 lần thì chắc chắn anh sẽ cho rằng tôi nói lung tung)
Nguyên nhân của chuyện vợ anh ngoại tình: là anh không biết Sex, không hiểu về Sex (thường thì người ta thích nghĩ tới vấnđề kinh tế nhưng kinh tế của anhổn và với người như côấy thì kiếm ngườiđiều kiện hơn anh làm chồng cũng không quá khó)
- Qua những lời anh kể thì có thể thấy côta rất yêu anh (ít nhất là cho tới khi cô ta giết con của anh). Còn anh thì chẳng hiểu gì về tâm lýphụ nữ hiện đại, điều này thường xảy ra ở thế hệ8x của chúng ta, nhưng đáng tiếc anh không nhận ra vấnđềđể cải thiện tình hình.Khi yêu anh biết rõ côấy muốn sex nhưng anh lại né tránh thì tôiđoánlà lúcđã lấy côấy, anh cũng chỉ coi sex là nghĩa vụ và anh cũng chỉ biết thỏa mãn cho riêng bản thân anh mà thôi - nói cách khác là anh sex ích kỷ và ítquan tâm tới cảm nhận của phụ nữ. Trong khi những phụ nữ hiệnđại ngày nayđều có xu hướng tận hưởng sex (tận hưởng sex là luôn làm mới trong việcsex với ngườiđàn ông họ yêuchứ không phải là lăng loàn theo cách nghĩ của mấy vị "phong kiến nửa mùa"). Tình yêu là sự hòa hợp toàn diện về mặt tình cảm và sinh lý, nênsex là một phần không thể thiếu trong tình yêu, câu này ai cũng nghe nhưng không phải ai cũng hiểu. Theo những gì anh kể thì có thể thấy anh cực kỳ bảo thủ về sex, trong khi vợ anh lại là người có tính cách hiệnđại thì đúng là thảm họa. Tôi biết anh không phải người quá cổ hủ (vì anh không quan tâm tới chuyện trinh tiết) song anh lại là người coi thường vai trò của sex trong cả lúc yêu lẫn khiđã là vợ chồng.
-Khi anh từ chối sex với phụ nữ, anh chỉ nghĩ là anh giữ cho họ, nhưng họ thì lại nghĩ là anh coi thường họ, với tâm lý như vậy + sự ham muốn của bản thân thì tôi camđoan là phần lớn phụ nữ sẽ tìm tới ngườiđànông khác (hoặc dễ bị những kẻ hiểu biết tâm lý phụ nữ dụ dỗ)để thỏa mãn sinh lý cũng như sựức chế (vì "bị coi thường"), sauđó thì cô tahối hận (bằng chứng là côtađã cố hết sứcđể xin lỗi và cũng mong anh hiểuđược cho cô ta) - lẽ ra ngay lầnđầu tiên bắtđược cô ta vào khách sạn với gã kia anh tự vấn chính bản thân mình và chịu lắng nghe cô ta thì mọi việcđã không tới mức này.
P/S:Những gì tôi nói có thể không hoàn toànđúng với anh, tôi hi vọng có thể gópýđể anh có cuộc sống tốt hơn với người sau.
Người vợ như vậy bạn còn giữ để làm gì? Đứa con là kết tinh tình yêu của 2 người mà cô ấy ko biết quý trọng cũng như muốn vất bỏ tình yêu của 2 người vậy thì bạn nuối tiết gì nữa? Tôi là phụ nữ còn ko chấp nhận được hành động của cô ta, bạn là đàn ông sao lại để vợ mình khi cô đơn đi tìm thằng đàn ông khác giải quyết mà vẫn chịu được, con dâu mà có là gì đâu mà khiến mẹ bạn sốc, mọi chuyện rồi sẽ qua đi, bắt đầu lại từ đầu thôi, ko có gì pải nuối tiết cả.
chắc là bị bệnh rồi, nên đưa đi chữa trị sớm thôi chớ lên để lâu ảnh hưởng đó, nguyên nhân gan nhiễm mỡ