Những Bài thơ tình khiến chúng ta phải suy ngẫm

[red][center][size_4]Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau[/size_4]. Doanminhhang17681 Chẳng thể nào bay đến được với nhau Cho dù mình yêu nhau đến mấy Ở xa anh lúc nào em cũng thấy Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang Một mình em bơ vơ nơi phố vắng Một mình em với nỗi buồn thầm lặng Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh Em thèm một vòng tay xiết mạnh Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau Chẳng bao giờ anh về với em đâu Không phải bởi ngăn sông cách núi Không phải bởi tình yêu em tàn lụi Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh Mà bởi vì bầu trời rất xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Dù tim em có thiết tha thầm gọi Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi. ..môi anh...[/center][/red]
cance
cance
Trả lời 16 năm trước
Em không hoàn toàn giống như cô gái trong bài , nhưng ... em thật sự nhớ anh , nhớ ...
Nguyễn ANh Đông
Nguyễn ANh Đông
Trả lời 16 năm trước
[center]Chia tay Có lẽ nào ta lại chia tay Sau những ngày đắm say thuở ấy Có lẽ nào câu chuyện buồn như vậy Ta chia tay khi chưa kịp chia xa Nếu kỷ niệm chẳng giữ nổi hai ta Thì chia tay rồi một ngày sẽ đến Những yêu thương và những điều mỏi mệt Thì sau này xin em hãy quên đi Nếu trong mắt em giờ đã đầy hoài nghi Và thật lòng anh có điều nói dối Thì chia tay đâu phải là tội lỗi Chỉ chờ một ngày nó tự đến mà thôi Vòng tay ấm và dịu dàng bờ môi Những yêu thương em dành trao cho kẻ khác Anh có được khi tình yêu lầm lạc Dị mộng đồng sàng có chẳng bằng không Mơ ước vẫn trôi dù chẳng bềnh bồng Nỗi thất vọng vẫn mãi là bờ bến Em có thấy ngày chúng ta đang đến Cũng sẽ chỉ là cái ngày chia tay Giá anh có được một chút đắm say Của tình yêu anh hằng mong ước Và giá như em cũng có được Chút dịu dàng người con gái anh yêu Sau tình yêu còn lại bao điều Anh không muốn đấy chỉ là tiếc nuối Anh không muốn sau tháng năm theo đuổi Sẽ chỉ còn ánh mắt hận thù nhau Hãy ra đi dù có phải đớn đau Anh không sợ phút giây chia tay ấy Anh biết đó là một ngày sẽ tới Ngày ta đi về hai hướng ngược nhau -------------*****------------- Nhặt từng những cánh hoa rơi [/center]
tieu tien nu
tieu tien nu
Trả lời 16 năm trước
Triết lý khi yêu Chừng mực với mọi điều Với tình yêu xin đừng chừng mực Đã yêu thì yêu như lửa đốt Cây cành nào cũng phải cháy thành tro Đã yêu thì yêu như rượu bốc Trên có trời, dưới đất, giữa hai ta Đã yêu thì yêu như ông bà Tam tứ núi cũng trèo, ngũ lục sông cũng lội Lên đò sang ngang, vai mang khăn gói Thương mẹ thì thương, con cứ theo chồng Đã yêu thì yêu như Tiên Dung Đẳng cấp sang hèn không bàn đến Đã yêu thì yêu như Mỵ Châu Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn Đã yêu thì yêu như Trương Chi Thân dù tan, hồn lặn vào đáy chén ...
Trả lời 16 năm trước
[b]Đôi Dép[/b] Nguyễn Trung Kiên Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
BIỂN Biển cồn cào suốt đêm. Từng đợt sóng chồm lên lùi xuống. Biển yêu đất điên cuồng rộng lượng. Muốn xô bờ nhưng lại sợ bờ đau. Biển cuốn vào lòng tất cả những lo âu. Chừng có thể già đi vì trăn trở. Giành cho đất những làm êm sóng vỗ Lọc tình yêu thành vị muối đậm đà. Biển như người thiết tha. Yêu đất đến muôn đời sôi động. Ai đã hiểu hết tình biển rộng. Ai đã đo được lòng biển sâu. Lo nghĩ bao năm biển hoá bạc đầu. Niềm vui đến biển cười xanh trở lại. Biển như người vô tâm, bực rồi thương ngay đấy. Có bao giờ biển giận được lâu đâu. Chắt chiu bao năm cho đất rất nhiều. Đất chẳng biết cứ ngày càng lấn mãi. Biển chính là anh đấy...... ................ Yêu em nhiều biết mấy. ...............................Em vô tình ..... như đất ấy thôi .....
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
ĐẤT Anh là biển thì em xin là đất. Đất lặng im nhưng đất chẳng vô tình. Đất dịu dàng ôm chặt biển xanh. Biển sâu thẳm mênh mông .....................đất lẽ nào không biết. Biển trăn trở buồn vui gào thét. Có nghe chăng lòng đất âm vang. Đã nhiều khi lòng đất bàng hoàng. Bỗng sụt xuống nhường thêm cho biển đấy. Suốt năm tháng mạch nguồn tuôn chảy. Đất góp thêm tình biển lúc đầy vơi. Đất âm thầm nghe lòng biển reo vui. Tiếng sóng vỗ biết trái tim mình đập. Có bao nước đất dồn về ôm ấp. Cho biển mênh mông, cho biển mặn mà. Trách chi nhiều hỡi anh, biển bao la. Đất lặng im ....... ...........Nhưng không vô tình đâu nhé.
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
NGẬP NGỪNG Hồ Dzếnh Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân, Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần... Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ? Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu ? Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ? Thuở ân ái mong manh như nắng lụa. Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa, Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi, Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi! Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Tôi sẽ trách - cố nhiên! - nhưng rất nhẹ Nếu trót đi, em hãy gắng quay về, Tình mất vui khi đã vẹn câu thề, Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở. Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ, Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
Nhớ và Quên Thật là nhớ để rồi lại sẽ quên Những kỷ niệm tưởng chừng như còn mãi Xoay vần ta trí nhớ thêm mệt mỏi Xói mòn cuộc đời, lão hoá những niềm vui Ta nhớ em từng khoảng khắc xa xôi Chiều hôm đó nắng ngập tràn nóc phố Sáng bừng lên trong tim ta ngọn lửa Cháy bồi hồi theo làn tóc ai bay Ta nhớ em quá khứ của một ngày Trời tối sầm đổ muôn ngàn giông bão Mây giăng đầy trời tình người mờ ảo Mưa đổ xuống rồi mắt cũng ướt đỏ hoe Em ra đi để lại những trưa hè Nắng rộn rã mà tiếng ve buồn bã Trên cành cao nụ hoa vừa chớm nở Đã vội úa tàn lả tả rụng đầy sân Còn lại một mình sao lòng cứ phân vân Những được mất của một thời xưa cũ Thời gian trôi mà trái tim vẫn ngủ Tỉnh dậy mơ màng ký ức nhớ và quên Ta sẽ sống và tiếp tục bước lên Cũng chẳng nhớ và chẳng quên gì cả.
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
Em sẽ đến ... Lam Điền Em không đến bên anh lúc buồn Nỗi buồn nào rồi cũng qua đi Lời an ủi sẽ trở thành vô nghĩa Em sẽ không đến đâu nếu anh lạnh giá Bởi trái tim dẫu có cháy bùng như lửa Rồi cũng có ngày lửa tàn Em không thể theo bước chân lang thang Khi anh cô đơn một mình trên phố vắng Lỡ đâu phố có thêm người Bởi tình yêu không giản đơn là những nụ cười Nên em không đến đâu nếu anh hạnh phúc Chỉ khi nào người đàn ông trong anh bật khóc Em sẽ đến Để thấm những giọt tâm hồn trên đôi mắt của anh --------------------- Anh có em, anh quen có em rồi Giờ quạnh vắng, ngôi nhà vô nghĩa quá Chẳng còn biết vì ai mà nhóm lửa Anh một mình thức ngủ cũng cô đơn Đêm nay trời lại mọc một vầng trăng Phố vẫn phố, người đi như nước chảy Anh chẳng biết rẽ lối nào cho phải Thôi đành về … trang sách lại buồn hơn Giở tấm hình gặp đôi mắt nhung đen Bờ vai trắng như còn rung nhịp thở Nếu em biết nỗi lòng ta mong nhớ Có hoá thành cô Tấm để kề bên? Bạn đôi lần thoáng nhắc tên em Anh mấy lượt toan theo đường lông ngỗng Anh đã thấy xa nhau ngày hoá tháng Em làm sao qua được biệt ly này Câu thơ anh, em không thể cầm tay Nên giai điệu lại dội về thảng thốt Đám mây kéo những chân trời sốt ruột Yêu nhau là thương nhớ thế này sao?
Phố mùa đông
Phố mùa đông
Trả lời 14 năm trước
KHI YÊU ANH Em tập yêu thêm những điều bình thường nhất Những giản dị, dịu dàng, chân thật Những nỗi buồn, nhiều cả những nỗi vui Lại nhớ thắp cho nhau nụ cười Khi yêu anh,em biết đời ấm áp Những sẻ chia, những thiết tha, độ lượng Ngày sẽ xanh qua những lá thư dài Và em còn biết đợi ngày mai Khi mọi thứ đã trở thành tin tưởng Khi những điều không chỉ là " nghe được" Khi diều say trong gió sớm yêu thương Khi yêu anh Em không sợ cô đơn ----------------------------- ó thể..... Sẽ có một ngày em xuất hiện trước anh Có thể là em - người anh luôn mong đợi Mang đến cho anh yêu thương, giận dỗi Người sẽ lấp đầy nửa còn lại của trái tim Có thể chẳng là gì, chỉ là lặng im Khi trái tim không cùng nhịp đập Có thể chỉ là làm quen phút chốc Có duyên gặp, không phận đành chia xa Có thể một ngày tình yêu sẽ nở hoa Trên mảnh đất cằn nơi trái tim khô lạnh Hay chỉ là con Dã Tràng bất hạnh Xe cát nhọc nhằn, sóng vô tình vẫn cuốn xa khơi Trái tim vẫn là hai nửa tách rời Rồi mỗi nửa lại đi tìm nửa khác Những bước trĩu nặng trên con đường lưu lạc Tiếng nhạc quay cuồng chờ gục ngã tấm thân. Có thể một ngày khi mệt mỏi bước chân Em nhớ đến anh trong một phần nỗi nhớ Anh vẫn thế, vẫn chân thành như hơi thở Có thể em là phần sâu thẳm trái tim. ------------------------- Anh có biết Hà Nội nhớ anh không? Cả sáng, cả trưa, cả chiều, cả tối Anh có nghe thấy lời em gọi? Nỗi nhớ dồn lên mắt mênh mang Anh có biết Hà Nội đã thu sang? Chuông lại đổ chênh vênh hàng cây cũ Tháp Rùa trầm tư hay là nhớ? Một người đi - có phải một người xa? Một người đi - có phải một người xa? Hà Nội nắng cho những ngày không nắng Câu hỏi rơi vào chiều lẳng lặng Anh có biết rằng, Hà Nội nhớ anh không??? Anh có biết rằng Hà Nội nhớ anh không...??? Khi Thu sắp tàn đầu nhành hoa sữa Rung rinh hạt nắng trên đầu lá Mong gió mang anh về bên nỗi nhớ của em. Đông sắp sang rồi anh có biết không? Hà Nội mùa se dần cái lạnh Không còn anh bên em, chỉ còn cô quạnh Nhớ hơi ấm nào anh thổi vào chiếc khăn len. Nhớ anh, lang thang hoài một nỗi nhớ. Khi nào anh quay về bên nỗi nhớ của em? --------------------- [b]Nếu - khuyết danh[/b] Nếu ai đã có lần Một mình trước biển Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao Nhìn những con sóng dữ thét gào Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng Nếu ai đã có lần Bất cần sự sống Hãy đón hạt sương mai trên một cành hoa Ngắm nụ cười của lứa đôi vừa được làm mẹ , làm cha Sẽ hiểu được vì sao chúng ta cần phải sống Nếu ai đã có lần Thấy giữa lòng khoảng trống Hãy hiểu rằng trong vũ trụ kia còn có những lỗ đen Ai rồi cũng sẽ phải quen Với những phút , những giây lòng mình trống vắng Nếu ai đã có lần Nghe lòng cay đắng Nghe xót xa sau một cuộc chia tay Hãy vui lên vì trong cuộc đời này Sau mỗi cuộc chia tay là khởi đầu rất mới Nếu ai đã có lần Mỏi mòn chờ đợi Một tình yêu cứ vuột khỏi tầm tay Hãy cứ vui lên vì sẽ có một ngày Tình yêu đến trong ngất ngây kỳ diệu Nếu ai đã có lần Cảm thấy mình chưa hiểu Thật nhiều điều đang có ở chung quanh Hãy cứ cười lên vì đời vẫn màu xanh Cuộc sống chỉ thú vị khi vẫn còn khám phá Nếu ai đã có lần Sống trong vất vả Giữa những vòng đời hối hả trôi nhanh Sẽ thấy yêu sao những phút thanh bình Ngoài khung cửa nghe bình minh chim hót Nếu ai đã có lần Thấy lòng dịu ngọt Trước một nụ cười , một ánh mắt , một vòng tay Hãy chẳng cần đi tìm khắp đó đây Vì hạnh phúc đơn giản là vậy đó ! Có lúc tưởng như không mà lại có....