"[justify]
[blue][b]Trong suốt thập kỷ đầu tiên của cuộc cách mạng máy ảnh kỹ thuật số, hầu như tất cả các nhà sản xuất đều treo độc một củ cà rốt nhử trước mũi khách hàng tiềm năng: thêm mega pixel. Bạn đã từng cảm thấy quê độ nếu máy ảnh của mình chỉ có 3 Mê trong khi những model đời mới lại có tới 5 Mê.[/b][/blue]
Vấn đề là ở chỗ, đến thời điểm này thêm mega pixel chỉ là vô nghĩa. Khi đã vượt quá 5 hoặc 6 megapixel thì chiếc máy ảnh của bạn chỉ giúp nhanh chóng làm cạn thẻ nhớ và ổ cứng mà thôi. Cũng có lúc này, lúc khác bạn sẽ thấy thêm một ít điểm ảnh cũng hữu ích trong việc cắt cúp và sử dụng một phần nhỏ của tấm ảnh. Ấy nhưng việc nhét tới 10 hoặc 12 megapixel lên tấm chíp cảm quang bé xíu của máy ảnh số phổ thông chỉ làm giảm chất lượng ảnh mà thôi bởi mỗi điểm ảnh trở nên ngày càng bé. Ngày càng nhiều người tiêu dùng – và cả người bán hàng – đã và đang nhận ra rằng nhiều Mê không có nghĩa là tăng chất lượng ảnh.
May thay, trong nỗ lực cải thiện niềm tin đã lỗi thời này, các hãng máy ảnh đang thực hiện hai chiến lược sau: hoặc cải thiện các yếu tố thực sự ảnh hưởng đến chất lượng ảnh: kích thước chip cảm quang, chống rung, nhạy sáng, chất lượng quang học, tốc độ chụp … hoặc họ bắt đầu sản xuất các mẫu máy khác nhau phù hợp với từng đối tượng sử dụng khác nhau: Olympus và Pentax có những model sử dụng được dưới nước. Nikon bán những chiếc máy ảnh có thể tải ảnh lên trang Flickr.com qua kết nối Wi-Fi. Chiếc Canon S5 IS có thể quay và chụp đồng thời.
Và Fujifilm cũng ra một model mới đó là chiếc Z10fd Finepix — nhắm vào tuổi teen. Một chiếc máy ảnh cho thế hệ Z: thế có nghĩa là sao? Thứ nhất, nó có nghĩa là rẻ. Chiếc Z10fd có giá giới thiệu là 200 đô la. Khi được tung ra thị trường vào cuối tháng 9, giá bán chắc còn rẻ hơn. Thứ hai, Nó còn có nghĩa “trông ngon mắt”. Chiếc máy ảnh nhỏ nhắn duyên dáng này có rất nhiều màu vỏ ánh kim sáng bóng để lựa chọn: hồng, xanh nước biển, xanh lá cây, đỏ, đen hoặc da cam. Bật máy lên bằng cách kéo nắp đậy ống kính sang bên – thật nhanh và đơn giản.
Thế hệ Z có chức năng Đấu giá (Auction), có nghĩa là máy sẽ tự ráp hai hoặc ba bốn hình lại thành một ảnh JPEG duy nhất để tải lên eBay hay các website khác (mà không cần phải dùng phần mềm để xử lý). Ngoài ra cũng có chức năng Blog, đơn giản chỉ là chụp ảnh kích thước nhỏ, ở độ phân giải thấp.
Chức năng “tụi nhỏ siêu quậy” thú vị nhất chính là khả năng gửi ảnh bằng hồng ngoại.
Đó là những lúc chụp hình cả nhóm, ta cứ phải đứng như trời trồng chờ hết máy này đến máy kia chụp. Đó là những lúc ta đang trình diễn hoặc hùng biện và có người khác chụp được – ta ước mong có chính bức ảnh đó (hoặc ta chính là người chụp và người kia muốn xin copy). Đó là những lúc ta bắt gặp những sự kiện kỳ thú và trong tay chỉ có chiếc máy ngắm chụp khiêm tốn trong khi cái gã đứng bên cạnh có những bức ảnh tuyệt vời bằng chiếc máy chuyên nghiệp đắt tiền.
Hầu hết mọi người đều không thể chia sẻ hình ảnh ngay tại chỗ. Một số viết nguệch ngoạc email gửi nhau (rồi sau đó lại đánh mất) hoặc dùng những trang web chia sẻ ảnh online để trao đổi. Sẽ rất tuyệt vời hơn nhiều nếu có thể chia sẻ ảnh ngay lập tức bằng chiếc máy ảnh của mình, và chẳng phải bận tâm với việc xin xỏ lại sau này.
Kiếm chiếc Z10fd đi. Đây là một trong hàng loạt chiếc Fujifilm có mắt hồng ngoại giấu rất tinh tế bên cạnh. Bạn có thể đặt 2 chiếc máy ảnh đối diện nhau, cách không quá 20cm, rồi bấm tổ hợp 3 phím, thế là có thể gửi hình qua máy kia, nhờ một chuẩn hồng ngoại mới với tên gọi IRSimple — một cải tiến công nghệ gửi dữ liệu bằng hồng ngoại đầu tiên kể từ thời những chiếc PalmPilot cổ lỗ sĩ — việc chuyển file chỉ hết có 3 giây.
Rằng hay thì thật là hay, nhưng tại thời điểm này nó chưa thể làm rung chuyển thế giới trừ những người sở hữu máy ảnh Fujifilm, hi vọng công nghệ IRSimple sẽ được áp dụng rộng rãi.
Chiếc Z10fd còn có nhiều tính năng khác không chỉ nhắm vào đối tượng thanh thiếu niên. VD: chức năng Nhận diện Khuôn mặt Thông minh, tương tự như tính năng mà Canon đã giới thiệu một năm trước đây. Chức năng này giúp phát hiện khuôn mặt trong khung hình, tính toán lấy nét ưu tiên khuôn mặt và chụp.
Nếu không có chức năng nhận diện khuôn mặt thì có thể bức ảnh chụp đôi bạn lại chỉ nét vào khoảng trống ở giữa, còn bức ảnh chụp ông sếp với đèn flash sẽ làm cho mặt sếp thành một đốm trắng bợt. Với khả năng nhận diện khuôn mặt, khuôn mặt đôi bạn sẽ nét căng còn trong trường hợp thứ hai, đèn sẽ được chỉnh giảm sáng để làn da thanh tú của sếp được phơi sáng chuẩn xác.
Bạn sẽ biết ngay khi chức năng này được kích hoạt, bởi khung khuôn mặt sẽ xuất hiện trên màn hình khi bạn bố cục bức ảnh. Khung vuông này sẽ di động cùng cử động của chủ thể. Thú vị là ở chỗ ngay cả chế độ xem lại hình cũng có nhận diện khuôn mặt, thế là chỉ cần zoom ngay vào ô vuông để xem kỹ từng khuôn mặt. (Tôi thích nhất một câu trong cuốn hướng dẫn sử dụng: “Nhận diện Khuôn mặt Thông mình không hiệu quả nếu chủ thể đứng trồng cây chuối”)
Chiếc này có 54 megabyte bộ nhớ trong, có nghĩa là có thể chụp được vài kiểu trong khi chưa kịp mua thẻ nhớ. Ta có thể thấy chiếc Z10fd vừa sử dụng được cả thẻ SD giá rẻ thuận tiện và phổ biến, vừa nhận thẻ xD đắt tiền và khó kiếm. Phải nói rằng thẻ xD cực kỳ khó chịu ngay từ ngày đầu được tung ra, được Fujifilm và Olympus ôm khư khư, thực sự là không cần thiết trong một thế giới đã đầy rẫy các loại thẻ không tương thích với nhau. Việc chiếc Z10fd chỉ có 1 khe thẻ để cắm một trong hai loại – chính là một giải pháp kỹ thuật thông minh và có lẽ đây là khởi đầu của một xu thế - một sự thừa nhận rằng cuộc thử nghiệm xD đã là một sai lầm.
Còn một sự cách tân đáng nói nữa: chế độ chụp song đôi ánh sáng tự nhiên / lên flash. Ở chế độ này, máy ảnh chụp 2 kiểu liên tiếp, 1 kiểu có đèn và một kiểu không. Chế độ này rất hữu dụng khi ánh sáng không được tốt lắm. Nhiều lúc ta cứ phải băn khoăn, tốt nhất là không sử dụng đèn nếu không thực sự cần, nhưng lại sợ hình ra bị mờ do ống kính mở lâu vì thiếu sáng. Có cả hai kiểu chụp liên tiếp trong 1 giây sẽ giúp có cả hai kiểu ánh sáng khác nhau mà không sợ mất khảnh khắc.
Một khả năng hay nữa được gọi là chế độ chụp liên tiếp lấy 3 ảnh cuối. Chiếc máy ảnh chụp liên tục chừng nào nút chụp còn được bấm, khi rời tay thì 3 ảnh cuối cùng sẽ được lưu. Chức năng này tuyệt vời khi bạn không biết khoảnh khắc quyết định khi nào sẽ diễn ra – Phóng tàu Con thoi, Cú sút cầu môn …nhưng bạn vẫn muốn sẵn sàng cho những sự kiện này.
Nghe thì rất ngọt ngào, vậy nhưng Z10fd vẫn chỉ là chiếc máy ảnh 200 đô la. Vì nó thuộc loại rẻ tiền nên đừng hi vọng chất lượng hình ảnh quá cao. Như hình minh họa, ngoài ánh sáng ban ngày thì ảnh sẽ nhiễu lốm đốm, mờ hoặc lệch màu. Chiếc máy này đương nhiên là không có chống rung.
Ngoài ra Z10fd cũng chậm một cách thảm hại, đặc biệt khi dùng đèn flash. Cũng như các máy ảnh tí hon ngày nay, Z10fd không có khe ngắm quang học. Màn hình cũng nhìn tốt dưới ánh sáng mặt trời. Nhưng cũng đôi khi, đặc biệt về đêm ta vẫn thích nhìn qua khe ngắm quang học hơn.
Dù sao thì chiếc Z10fd cũng là một thử nghiệm đáng lưu ý với giá 200 đô la. Nó tiên phong ở nhiều đặc điểm nho nhỏ và minh họa cho môt xu thế lớn hơn: những model nhắm vào từng nhóm khách hàng và tình huống cụ thể. Đương nhiên sẽ là điều tốt bởi một ngày nào đó bạn sẽ có một chiếc máy ảnh mà nhà sản xuất thiết kế cho chính mình.[/justify]"