Đàn ông việc nhà, đàn bà 8/3

[b]Đàn ông việc nhà Lê Thị Liên Hoan Báo Phụ nữ 030' PM - Thứ ba, 22/01/2008 Là đàn ông tức là mê rửa chén Mơ lau nhà và háo hức lau xe Làm đàn ông là tựa cửa đợi vợ về Nhanh nhảu chạy ra đỡ làn, đỡ nón Dịu dàng ngồi xuống bằng cánh tay năm ngón Hỏi nàng xem có uống nước cam không? Rồi bưng lên trên khay nhỏ màu hồng Nước giải khát, khăn lau tay, xí muội Rồi trong khi nàng chân co chân duỗi Vừa nhấp môi, vừa đọc báo thời trang Ta tung tăng vào bếp mở làn Lấy các thứ bày ra bàn chuẩn bị Nước tương này xếp vào ngăn gia vị Hành tím này xếp vào giỏ đồ khô Đậu hủ đây thì thả vào tô Còn rau sống bỏ vào thau rửa sạch Cá chép tươi còn đang phành phạch Đánh vẩy rồi ta lấy thớt ra Tay cắt vây, mồm lại hát ca Làm việc nhà, đó là hạnh phúc Bắc nồi lên tiện nay ta múc Nước từ trong máy lọc lưng lưng Bỏ cà chua, bỏ hành lá tưng bừng Ta sẽ nấu một nồi canh lịch sử Trong khi đó vợ ta đang mặc thử Chiếc áo mới mua về, coi có đẹp chưa Ta vừa khen, vừa nạo cùi dừa Để rắc sẵn lên chén chè trôi nước Ăn cơm xong cho nàng dùng mát ruột Và kèm thêm lát dưa hấu đẹp da Nồi canh sôi trong tiếng reo òa Ta thả cá, rồi làm luôn món mặn Mử tủ lạnh ra, nhớ lời vợ dặn Rằng hôm nay nàng muốn ăn cua Rang với me, thêm dăn quả trứng rùa Ta nhanh nhảu cho vào trong nồi hấp Nớ khi rang phải vặn cho lửa thấp Cua mới ngon và mới vàng đều Đang say sưa thì nghe tiếng nàng kêu “Nước tắm của em, anh yêu ơi, đâu nhỉ?” Vớ chai dầu thơ trên tràng kỷ Ta vội vàng chuẩn bị khăn bông Dầu gội đầu, kèm theo cái lược hồng Mời nàng vào, không quên mở nhạc Nàng bước vô, không hề kinh ngạc Vì chuyện này đã quá thân quen Ta nhanh tay mở khóa vòi sen Rồi sung sướng chay ngay ra bếp Và vui mừng nhanh chóng xếp mâm Còn không quên mở lọ khế dầm Cùng pha sẵn ly tra sâm thơm phức Nàng bước ra, khăn bông quấn ngực Như thiên thần sáng rực vẻ thanh cao Kéo ghế nhanh, nàng yểu điệu ngồi vào Khen ta là chồng ngoan, chồng tốt Ta ngây ngất không thốt được lời nào Ta gắp cho nàng thêm món đồ xào Ngắm nàng ăn, lòng dạt dào cảm mến Chính giữa bàn hai ngọn nến lung linh Tỏa hào quang xuống góc nhà xinh Hai tâm hồn trắng tinh hòa nhịp Ta nhai vội để còn nhanh kịp Vào trải giường và mở tivi Chờ nàng ăn xong, ta gọi thầm thì Mời nàng vô đúng kỳ phim nhiều tập Nàng thong thả chiêu ly trà chống mập Trước khi xem trai Hàn Quốc ung thư Dưới chân nàng con mèo nhỏ gừ gừ Còn xa xa ta hăng say rửa chén Vừa rửa kỹ ta vừa nhìn nén Thấy nàng đang khép mắt mơ màng Với lấy chăn hoa ta đắp nhẹ nhàng Bàn tay ta dị dàng khe khẽ Rắc vào chăn một chút dầu thơm Đặt cạnh nàng gấu bông nhỏ bờm xờm Vặn bé ngọn đèn rồi ta lui bước Ta kiểm soát cửa sau, cửa trước Dắt xe vô và cho chú mèo ăn Đậy kỹ thức ăn để tránh thằn lằn Kiểm soát lọ đường, đề phòng bọn kiến Rồi vươn vai ta hùng dũng tiến Vô phòng nàng, kéo nhẹ tấm rèm ra Cho ánh trăng xanh biếc ngọc ngà Phủ lên bóng nàng đang ngon giấc Ta dịu dàng ngồi nhẹ như ngọn bấc Nói thì thầm ba tiếng “vợ yêu ơi” Nàng vừa yêu vừa đẹp nhất trên đời Ta thiếp đi nơi chân dường mát dịu. Theo Báo Phụ nữ[/b]
Còi lười
Còi lười
Trả lời 13 năm trước

Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chính phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.

Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới
Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất

Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...

Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trǎng lên, như hoa nở mỗi ngày...

Nếu không có ví dụ chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.

Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học... hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên

Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.

Xuân Quỳnh.

Đối lại bạn tí thôi nhé