Các cách làm lành với chồng?

Mình có 1 vấn đề nho nhỏ mong nhận được góp ý của mọi người nhé!
Chồng em tính tình khá tốt, tuy chỉ có 1 vấn đề là muốn làm trụ cột trong gia đình, theo như chồng em nói thì ko thích trong nhà có 2 người đàn ông, nghĩa là vợ nên nhường chồng 1 bước trong các vấn đề gây tranh cãi. Mọi người sẽ nghĩ là chồng em gia trưởng (như phần lớn đàn ông VN chúng ta, hìhì...:Laughing:), nhưng ảnh chỉ gia trưởng khi 2 tụi em giận nhau thui, còn lại vẫn tham khảo ý kiến dzợ khi quyết định các vấn đề. Khi có mâu thuẫn là ảnh giận em trước, (hic...:Sad: đáng lẽ em phải giận trước mới đúng chứ) & sau đó người làm lành luôn luôn phải là em (dù có lỗi hay ko có lỗi) vì chồng em bảo em là phụ nữ, phải mềm mỏng dịu dàng trong khi chồng đang nóng, phải chủ động làm lành trước rùi từ từ góp ý với chồng sau vì nhà mà có 2 người đàn ông (ám chỉ em cũng nóng theo ảnh) là ko đc.
Huhu... em tức wá đi, lúc nào cũng phải làm lành trước thật khó chịu dù ko có lỗi, sau đó cũng đâu có góp ý j đc cho chồng đâu. Giúp em với, ổng lại đang giận rùi. Nhà có 2 vc, đi ra đi dzô hong ai nói tiếng nào với nhau thật xì trét wá đi.

tun cua di
tun cua di
Trả lời 13 năm trước

Có vài cách bạn tham khảo xem
1. Khi vợ chồng giận dỗi nhau, bạn khóc nức nở làm cho anh ấy động lòng chắc sẽ chủ động làm lành với bạn.
2.Tối khi ngủ ôm anh ấy chặt chặt vào, nếu có gạt ra cũng cứ ôm( với vợ chồng trẻ thì khi giận dỗi nhau mà có sự gần gũi hoặc xxx sẽ nhanh hoá giải hơn)
3.Lúc giận hờn lại quan tâm đến anh ấy hơn như là lượt quần áo, chuẩn bị ăn sáng, hoặc cải thiện nhiều món ăn ngon.
4.Đề nghị anh ấy đi cùng về nhà ngoại hay đến nhà bạn bè của anh ấy hay bạn bè của mình hoặc mời bạn đến nhà chơi cũng là một cách để giảm bớt căng thẳng.

Chúc bạn lấy lại sự ếm ấm, tiếng cười vui vẻ trong gia đình.

pq
pq
Trả lời 13 năm trước

Nhà mình thì thế này. Chồng mình không chấp mình mấy chuyện giận hờn đâu, nhưng đôi khi cũng vì lí do gì đấy mà giận, kiểu như vợ viết blog, kể linh tinh về thời yêu nhau, chồng không thích nên bảo vợ tháo xuống, vợ đổ lì không nghe --> thế là giận. Đấy, cách của nhà mình chỉ áp dụng cho những lần giận kiểu đấy thôi nhé.
Mình hay dùng khổ nhục kế lắm

Lúc cãi nhau, mình ngồi khóc thút thít, đến giờ đi ngủ rồi mà vẫn không thấy động tĩnh gì, thế thì ta đi rửa mặt cho khỏi thành mặt mèo, rồi ôm gối ra ... ngủ dưới gầm bàn làm việc của chồng :Sick::Sick:. Chồng giận thì giận lắm, nhưng biết là mình rất lì, hơn nữa nếu để nằm đấy thì sẽ bị muỗi đốt, lăn quay ra ốm thì lại phải chăm. He he, thế là phải khom xuống lôi mình ra, haha, giả vờ chống cự tí nhé. Chồng bực quá nên không giằng co gì nữa, bế thốc vợ lên mang vào nhà, vất ngay xuống đệm. Sau đó đứng đấy, nếu mình lại vùng dậy để ... chạy ra gầm bàn thì lại ôm mình lại, chừng nào mình chịu ngủ trong phòng trong thì mới thôi. Những lúc như vậy, việc vợ chồng gần gũi, ôm nhau cũng tạo ra cảm giác hòa bình, nên chồng toàn nhào vô ôm để cản vợ thực hiện khổ nhục kế mà, mặc dù lúc đó chồng cũng đang rất giận đấy nhé. Nhưng sau đó hai vợ chồng làm lành lại ngay thôi. Đến hôm sau khi hết giận hẳn, chồng lau nhà. Mình cứ thấy lạ sao làm gì mà có mỗi cái gầm bàn mà lau lắm thế, chồng bảo là lau để ... cho vợ nằm :Sigh::Sigh:

Có thể hôm sau, lúc ăn cơm, hai vợ chồng nói chuyện với nhau về cuôc cãi nhau đó. Chồng cũng bảo là lúc anh đang giận thì vợ chịu khó nhường anh đi, chồng chứ có phải ai đâu mà phải ăn thua đủ, không nên cãi nhau, như thế chỉ đổ thêm dầu vào lửa. Chỉ cần để chồng không nổi giận lúc đó, có thể chồng biết là chồng sai, nhưng vì tức giận nên không kìm được. Nếu mình đừng làm quá lên, thì sau đó chồng sẽ tự biết và bù đắp thôi. Lần nào cũng vậy, cãi nhau xong là được chồng chiều kinh khủng, ăn xong cũng giành rửa bát nốt. :LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc:

Mình kể ra cho vui thôi, đó cũng là kinh nghiệm chiến tranh của nhà mình. Tuy nhiên, đúng là mỗi nhà mỗi cảnh, không giống nhau được. Mình chỉ mong là nhà nào cũng hạnh phúc, đừng có cãi nhau để không phải nghĩ ra cách làm lành. Hì hì.

Hì...chị có ông chồng dễ thương ghê. Chúc 2 vc luôn hạnh phúc nhé

biet roi
biet roi
Trả lời 13 năm trước

Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà một cảnh thôi bạn ơi, như nhà tớ nếu áp dụng cách của bạn nhé (thật 100% đấy):

1. Tớ đã khóc nức nở rồi, lão bỏ đi luôn, chưa bao giờ tớ khóc mà lão dỗ, lão bảo ghét nhất là vợ khóc, lý do quan trọng mới khóc chứ:Silly:. Lần đầu thì chưng hửng, xong rồi càng khóc to vì tủi thân, giờ thì...còn lâu tớ mới thèm khóc :p.

2. Lần í 2 VC giận nhau, tớ đã hạ hỏa xông vào ôm lão, lão gạt ra bảo "VC giận nhau ko ôm", tớ càng ôm lão càng đẩy ra, cuối cùng lão...vác chăn ra ngủ với mẹ:Sick:

3. Chưa thử phát nào.

4. Lúc giận nhau còn lâu lão mới thèm mở lời với tớ, rủ lão lão cũng lắc quầy quậy:Silly:

Lão nhà tớ là đều Vợ phải làm lành, cũng tủi thân ấm ức lắm nhưng riết rồi cũng quen. Vì sau khi giận nhau thì lão...ngoan lắm, chăm chỉ chịu khó. Thôi thì lựa tính chồng thôi các mẹ nhỉ:Smiling:

Héhé... chồng nhà chị giống chồng nhà em, dzui thế ko biết. Nào, 2 chị em mình kết bạn đi, nếu mai mốt giận chồng cho 2 lão ấy wa ngủ với nhau đi, hợp tính thế ko biết.

lu mo
lu mo
Trả lời 13 năm trước

Riêng vụ khóc lóc thì nhà này không bao giờ áp dụng. Chồng mà làm vợ phải khóc thì mọi chuyện thực sự nghiêm trọng rồi:cool:. Còn việc làm mình làm mẩy chẳng qua cũng để cho việc làm lành của cả hai được nhẹ nhàng hơn, chẳng có gì để phải thấy là đáng xấu hổ và làm mất "nhuệ khí" cả. Việc hơn thua với chồng là việc không bao giờ nên làm, nó chỉ làm căng thẳng tinh thần cho cả hai. Sau khi chiến tranh kết thúc tình cảm vợ chồng chắc chắn cũng hao hụt đi đôi chút rồi:Sad:. Điều cốt lõi là các mẹ đừng đặt tự ái của mình lên cao quá thì việc giận dỗi cũng sẽ ít xảy ra và sẽ không sợ bị nhờn thuốc:p.
Thật ra chuyện "trơ gan" và "ăn vạ" không hẳn và ăn thua đủ với nhau đâu mẹ nó à :Smiling:
Mẹ nó nói đúng, đôi khi cũng nên dìm bớt cái tôi để cho tình hình đỡ căng thẳng. Nhưng nói thật là, đối với những ông đã in sâu vào đầu cái tư tưởng "làm lành là chuyện của đàn bà", thì việc giận dỗi, rồi mè nheo để làm lành với chồng.... lâu ngày chày tháng nó sẽ khiến ông ấy xem đó là thói quen khó bỏ của vợ, ông ấy lại càng khẳng định rằng vợ mình toàn giận dỗi chuyện vớ vẩn, rồi lại tự làm lành... giống như phim nhiều tập, xem mãi cũng chán. Dẫn đến kết cục là mỗi khi có chuyện giận hờn thì lập tức ông ấy lại chuẩn bị thinh thần mà xem tập phim đó trở lại. Lâu dần ông ấy mất thói quen suy xét xem tại sao vợ mình lại giận.

Những chuyện giận hờn vụn vặt của VC thì nói mãi không hết, nhưng bản thân mình phải biết chuyện gì đáng để giận lâu và chuyện gì đáng để tự cho qua. Với những chuyện giận hờn vô duyên cớ như chuyện của chủ topic thì thật ra không đáng để làm mình làm mẩy, cũng không cần phải làm lành, cứ để tự nhiên nó qua đi. Nếu để những chuyện giận hờn nhỏ nhặt thế này diễn ra mãi thì tình cảm mới mai một, và cái sự làm lành nó cũng trở nên nhàm chán, hết ý nghĩa.

Giận những chuyện đáng giận, và khi giận thì tỏ thái độ rõ ràng để chồng hiểu mình đang sai hay đúng, cũng là một cách bày tỏ quan điểm và xây dựng một nếp nghĩ tích cực khi chẳng may cơm không lành canh không ngọt. Khi một người tỏ thái độ giận dỗi, người kia phải lập tức xét lại mình xem đã làm gì cho partner không vừa ý, nếu có thì tự điều chỉnh. Còn những chuyện giận hờn vu vơ quá nhiều thì cũng như lờn thuốc, nó không tăng thêm hương vị cho cuộc sống vợ chồng, mà còn khiến nhàm chán hơn.

roi biet
roi biet
Trả lời 13 năm trước

Đúng là mỗi người mỗi cảnh, Mình thì chưa bao giờ bị giận hay giận quá nửa ngày... Lão nhà mình thì luôn luôn cạnh mình,.. ở xa hay ở gần... nghe âm điệu thì biết là giận hay không rồi... hỏi han lung tung ... Thấy sắc mặt thay đổi cũng làm lành hỏi han chứ chưa bao giờ bị á khẩu một lần nào cả... được cái tính lão người lớn.. chẳng bao giờ chấp lấy một lời..cứ coi mình là trẻ con khi nói ..hơ hơ.. Ấy thế mà khi mình mặt lạnh là lão xì trét đấy nhé... sợ cuống lên... thế thôi lên không biết cảm giác của mẹ nó bị lâu lâu thế nào..mình mà giận lâu thế chắc mình cũng như mẹ gì đó ..đạp cho vài phát cho đỡ bực mình... Còn mình thì khi hớ hênh câu nói thì sorry ngay tại chỗ..cười hihihi... lão cũng cười...bỏ qua ngay... vì Lão nhà mình là người lớn..nhưng cũng hiền lành và độ lượng lên không biết chồng các bác thế nào.. chứ tính khí cứ hay giận thì trẻ con lắm.. hihihi...vì mình nghĩ đàn ông thường ít khi giận dỗi kiểu lẻ tẻ đấy...giận dỗi chỉ cho vợ chồng trẻ thui.. Tất nhiên là những lúc mình hớ hênh thấy ông im bặt ... không nói gì... mình hỏi lại lão là anh giận em à.. ... ôm cái má của lão thấy yêu ghê.. hihi.. thế là lão bảo đâu..có giận gì đâu.. hihii .. Tranh thủ trêu luôn... tưởng anh giận em... " anh mà cũng biết giận à " hihi...thế là hết ngay tại chỗ.. còn Giận mà Hoành tráng chắc cũng sẽ có ngày... chờ khi nào t...át mình sẽ giận hoành tráng.

biet rui
biet rui
Trả lời 13 năm trước

Có việc gì xích mích hoặc bất đồng ý kiến và hờn giận nhau, mình cũng luôn là người xin lỗi trước. Dường như phụ nữ của mình, lời xin lỗi dễ nói ra hơn các ông. Vì họ nghĩ họ là phái mạnh và làm chủ gia đình nên những ý kiến và suy nghĩ của họ phải luôn đúng và tốt cho vợ con nên họ không thích từ xin lỗi chút nào dù có lúc họ cũng có lỗi.Mà cái này cũng tuỳ người đàn ông. Nhưng gặp trường hợp của bạn chủ Topic, mình nghĩ bạn xin lỗi chồng trước là hoàn toàn tốt lắm, và bạn hãy vui khi đóng vai trò "sứ giả hoà bình" cho mối quan hệ giữa chồng và vợ. Thứ nhất, bạn sẽ nhanh chóng xoá bỏ "không khí căng thẳng" trong gia đình, thậm chí sự bức rức trong lòng bạn nữa. Sự hờn giận đôi khi nguy hiểm lắm, nếu cứ tay đôi giận nhau không ai nhường ai thì có ngày như...dây đàn căng ra đứt cái phực. Tâm lý bị ức chế dẫn đến việc "chuyện nhỏ xé ra to". Thật ảnh hưởng cho quan hệ vợ chồng. Nên làm cho các cuộc giận hờn nhau giữa vợ chồng càng ít càng tốt và đừng kéo dài quá lâu. Thứ hai, đơn giản vì chồng bạn thích bạn xin lỗi trước. Vui lòng chiều anh ấy bạn ơi, anh ấy sẽ cảm kích bạn vô cùng và nếu chồng bạn là người biết suy nghĩ, anh ấy sẽ yêu bạn hơn và âm thầm sửa chữa những sai lầm của anh ấy vì hiển nhiên trong vấn đề đã xảy ra, anh ấy biết quá rõ anh ấy là người có lỗi mà!

Một lời xin lỗi kèm với hành động yêu thương sẽ làm cho gia đình vui vẻ hạnh phúc trở lại... tinh thần rất nhẹ nhàng, phấn chấn, không có ủ dột, buồn rười rượi như khi đang giận nhau nữa. Người phụ nữ nên bảo vệ tiếng cười và sự thanh thản, bình an trong gia đình của mình, bạn có đồng ý không nè? Nhưng lời xin lỗi đừng tỏ ra bạn nhu nhược hay sợ hãi lo lắng... mà hãy pha vào sự hài hước duyên dáng trrong lời xin lỗi của bạn. Một tấm ecard thiện tử chủ đề xin lỗi trên mạng gửi vào email cho anh ấy, hay một tin nhắn ngọt ngào, v..v..

Và cuối cùng, sau khi giận hờn đã qua, yêu nhau mãnh liệt trở lại, khi nào anh ấy đang vui vẻ, bạn nên khéo léo tâm sự nói với anh ấy về suy nghĩ của bạn về vấn đề đã qua, bạn buồn anh ấy ở điểm nào, và nếu anh ấy hiểu lầm bạn thì hãy giải thích để anh ấy hiểu đúng về điều bạn muốn. Dù anh ấy chịu khuất phục hay không chịu thì cũng hãy thưởng cho anh ấy một " bữa tiệc yêu đương" mãnh liệt say đắm vào. Chuyện ấy giúp cải thiện tình cảm vợ chồng vô cùng tuyệt vời! hihi...

Có một câu nói mình nhớ đại loại thế này: " Khi bạn là người chủ động nói lời xin lỗi, bạn không phải là người thua cuộc trước đối phương hay là chính bản thân bạn nhưng bạn chiến thắng được cả hai!"

Người ta luôn nghĩ "xin lỗi" là điều nhu nhược, đáng hèn, nhưng không phải, nó đáng tự hào hơn nhiều. Ai tự nâng mình lên, thì sẽ bị hạ xuống. Ai tự hạ mình xuống, thì sẽ được nâng lên cao. :Angel:

Lấy cái nhu thắng cái cương của chồng! Bạn nên không cần để anh ấy khai ra lỗi đã mắc của anh ấy trước mặt bạn, như vậy là bạn đã giúp anh ấy giữ thể diện "đàn ông" trụ cột gia đình của anh ấy rồi! Bề ngoài trông trơ trơ thế, nhưng bên trong hoàn toàn chịu khuất phục và ầm ầm thay đổi đấy! hihih.. Hy vọng chồng bạn là người biết phải trái đúng sai nhưng chỉ thương cái là dính vào muốn được "làm chủ gia đình" hơi cao thôi! hihih...ước muốn này chính đáng vì anh ấy là cây thông vững chắc che chở cho bạn và con cái các bạn giữa cuộc đời này mà! hihihi...chiều anh ấy trong sự vui lòng đi bạn há! :-)

huynhngan
huynhngan
Trả lời 13 năm trước

mình thì buồn lắm, chồng mình lớn hơn mình đến 15 tuổi, nhưng mình không được quan tâm đâu.

hàng ngày, đi làm về mình còn phải chăm sóc cho đứa con 3 tuổi, dọn dẹp nhà cửa, giặt đồ,.... trước đây mình còn phải học thêm buổi tối nữa đên đuối lắm, lâu lâu mới dẫn nhóc đi nhà sách. Mình không có thời gian để bù khú với bạn bè

Lão nhà mình thì đi làm về nếu không đi nhậu thi đi tập thể dục cho khỏe, sau đó tắm rồi mới thong dong về nhà,... mình thấy cô đơn lắm

Lúc trước thì ba mẹ mình còn ở gần, nên buồn là chạy về ông bà chơi. Nhưng từ khi ông bà về hưu là cũng về quê sống, lâu lâu mới về nhà ở Thành phố nên mình càng buồn. Chỉ có việc là khi nào đi nhậu hoặc đi có việc gì đó không về sớm ăn cơm được thì nói với vợ biết để vợ khỏi chờ, thế mà ông ấy cũng không làm được (vì ông ấy đã tự lập từ rất sớm, không phụ thuộc ai lâu rồuii nên không quen "đi thưa về trình", nhưng mình nghĩ đó là trách nhiệm với vợ, con mà, phải hôn?)

Lão nhà mình nói năng với mình thì cộc cằn, mỗi lúc mình giận chuyện gì thì giận ngược lại, mình phải năn nỉ, làm hòa nên thông thường đổ lỗi hết cho mình, cái gì cũng tại mình sai. Buồn lắm. Năm ngoái mình phát hiện anh ta ngoại tình, mình khóc rất nhiều, suy sụp tinh thần. Mình nghĩ mình đã hy sinh vì gia đình mà lại bị phản bội nên cắn răng quyết định chủ động ly hôn. Nhưng lão ta đến thăm con và năn nỉ. Mình còn thương ông ấy nên cũng hết giận luôn (cũng xin nói thêm là ông ấy không hề chu cấp tiền hàng tháng cho mình)

Nhưng về sống chung mà cãi nhau hoài, buồn lắm. chồng mình không giống người khác, khi giận, mình mà ôm là hất ra, càng ôm càng hất và còn quay sang chửi mình nữa, ... lần đầu thì thấy quê lắm, lão ta thích huề lúc lào thì huề lúc đó, mình mà xin lỗi, lão sẽ nói "nghe nhàm quá rồi", vậy đó, lỗi của người ta mà mình cứ xin lỗi hoài. Mình không phải là loại phụ nữ không biết làm đẹp và biết cách ăn mặc, nhưng buồn lắm, ra đường thì ai cũng khen đẹp, về nhà chồng không thèm nhìn, không thèm khen 1 câu.

Ông ấy không muốn mình nói chuyện công việc khi về đến nhà nên mình không biết chia sẻ cùng ai,

có khi công việc làm mình stress, con bệnh làm mình stress, nhung không ai chia se,....

Vậy đó, Lão ta đáng ghét lắm, mình sống chung mình thấy ông ấy thật xấu tính, ích kỷ,...

Buồn lắm

Buồn lắm. cứ chịu trận như vậy hoài

Nhưng sao mình thương ông ấy hoài không biết nữa

Chan ghê, phải chi có một sức mạnh nào đó có thể kéo mình ra khỏi cuộc hôn nhân này.

Sáng nào thức dậy mình cũng ước có 1 điều, ước gì cuộc sống hôm qua chỉ là 1 giấc mơ

Bây giờ ông ấy và mình đang giận nhau và ông ấy lại đi bù khú với bạn bè, mình cô đơn qua, thương con qua.

Thấy chồng người ra giận, người ta được năn nỉ chồng, người ta được ôm chồng để xin lỗi, sao mình hàm quá,..... chỉ như thế thôi mình cũng không được làm

Mọi người hãy chia sẻ với mình qua địa chỉ Banhbo81@yahoo.com nhe

Mình buồn quá đi mất

Eban Mai
Eban Mai
Trả lời 10 năm trước

mình và ck giận nhau vài ngày rồi, có lẽ là do lỗi của mình vì không nghe lời, ck k nói với mình lời nào và đòi chia tay .

lúc đó mình cũng đang nóng trong người nên đồng ý lun hix

giờ thì mình không thích mình sợ ck làm thật nhưng ck mình cũng giận dai lắm, mình không biết phải làm sao cho anh ấy hết giận , mọi người giúp mình với

Mã Ngọc Anh
Mã Ngọc Anh
Trả lời 10 năm trước

tình yêu thương sẽ dẫn dắt 2 bạn thui, đừng lo : )

Làm lành, xuống nước với ngưới mình yêu thương cũng tốt mà. Hãy yêu như chưa yêu lần nào.

nguyen thao
nguyen thao
Trả lời 10 năm trước

minh cung nghi nhu the , mot nguoi dan ong khi nong gian rat so , nhung cung rat mui long khi biet vo minh thay co loi , dem ngu ban hay om anh ay cho du a ay co day ban ra , day la luc thich hop nhat de giup ban hoa giai moi van de cua vo chong ban , va khi thuc day chong ban se ko the co li do gi de gian ban khi truoc mat minh la bua an sang tu tay vo yeu minh chuan bi san cho minh .

chuc ban thanh cong va hanh phuc ben anh ay