Giới buôn hàng xách tay có muôn vàn cách và chiêu để “hô biến” những hàng xách tay dởm thành hàng thật.
Bất kể là hàng điện tử, mỹ phẩm hay thời trang, nếu mua hàng chính hãng từ nước ngoài về để bán lại thì khi bán, người bán phải cộng thêm các khoản phí như vận chuyển, thuế… Như thế sẽ chẳng lời lãi được là bao. Vì thế, giới buôn hàng xách tay thường áp dụng nhiều chiêu, trò để kiếm được lợi nhuận tối đa.
Theo bật mí của một chuyên gia buôn hàng điện thoại xách tay, ngoài việc kiếm lời từ chiêu trốn thuế nhập khẩu của hàng “bay” (hàng do những người đi máy bay mang từ nước ngoài về), đa phần hàng bay đều có nguồn gốc không rõ ràng. Loại này chủ yếu là hàng ăn cắp, có giá rẻ hơn giá gốc từ 30 - 40%. Nhưng nhiều nhất vẫn là gom hàng “dựng” - để ám chỉ các loại đồ điện tử xách tay kém chất lượng, có nguồn nhập từ Trung Quốc qua các cửa khẩu ở Móng Cái, Lạng Sơn và có giá rẻ hơn đến 60 - 70% so với hàng chính hãng. Hàng "dựng" thường là loại đã qua sử dụng, bị hỏng hóc hoặc sản phẩm lỗi của công ty được đưa ra thị trường. Các thương lái Trung Quốc thu mua lại để sửa chữa, thay vỏ và trở thành “hàng mới”. Họ có thể thu được siêu lợi nhuận từ việc bán hàng dựng, hàng fake (hàng nhái cao cấp) cho các tín đồ “sính ngoại”, “gà mờ”.
Bên cạnh đó, giới buôn hàng xách tay còn săn lùng những mặt hàng mới được tung ra thị trường nhưng Việt Nam chưa có nhà phân phối, hoặc hàng hiếm, khó nhập, trở thành hàng độc và tùy ý hét giá. Loại này thường được giới ăn chơi rất ưa chuộng.
Nhập những nguồn hàng này để tung ra thị trường với cái mác “hàng xách tay”, ngoại trừ dân hiểu biết về công nghệ, người mua khó có thể phân biệt được đâu là hàng “dựng” và hàng xịn. Thị trường điện tử xách tay hiện nay có đến 70% là hàng dựng và người bán thu lợi nhuận khủng, vị chuyên gia ấy quả quyết.
Chiếc điện thoại Samsung made by Korea này thực chất là hàng "dựng" vì có dấu nhỏ màu tím đóng giữa main và phần lưng máy (Ảnh: Nhật Nam)
Cũng theo chuyên gia này, có nhiều cách để lấy được nguồn hàng đem về nước tiêu thụ. Nhưng có hai con đường cơ bản để mang hàng về. Thứ nhất, nguồn hàng "bay" do những người thường xuyên ra nước ngoài công tác, du lịch, hoặc du học sinh… mang về. Tuy nhiên, nguồn hàng "bay" ổn định nhất vẫn là từ các nhân viên hàng không phục vụ trên các chuyến bay. Vì thế, phần lớn chiêu quảng cáo bán hàng xách tay trên mạng đều dụ khách bằng cách giới thiệu có người thân làm trong ngành hàng không để tạo độ tin tưởng.
Một quảng cáo "dụ" khách bằng cách giới thiệu hàng xách tay do tiếp viên hàng không mang về.
Cách thứ hai là hàng được gửi qua đường chuyển phát nhanh quốc tế. Hàng xách tay loại này được giới trong nghề gọi là hàng “ship”. Để "ship" được hàng về nước cũng có nhiều cách. Nếu người buôn có người thân ở nước ngoài, họ sẽ gom hàng từ bên đó rồi gửi về. Nếu không, giới buôn trong nước sẽ tự tìm hiểu, liên hệ và giao dịch mua hàng với người bán từ nước ngoài qua các trang mạng. Tại nước ngoài, giới buôn bán cũng thường lập ra các nhóm giao dịch để "ship" hàng đi các nước khác theo nhu cầu.