chuyengia
Trả lời 17 năm trước
Nguyên nhân: Ở tuổi đến trường trẻ nhận ra rằng nói dối là một cách giải quyết vấn đề hoặc để tránh sự trừng phạt. Chúng bắt đầu tính toán, cân nhắc cẩn thận hơn để những thông tin của chúng dễ thuyết phục hơn. Một đứa trẻ 6 tuổi biết rằng “con chó ăn mất cuốn vở bài tập về nhà của em” sẽ không qua mắt cô giáo nên câu nói dối sẽ có thể là “Em không thể làm bài tập về nhà vì tối qua em bị ốm”. Ở tuổi này, con bạn sẽ chẳng ngần ngại thử kỹ năng dối trá của mình và kiểm tra các ranh giới của chúng. Chúng chưa phân biệt được rằng tại sao nói dối trong trường hợp này thì được nhưng trong trường hợp khác thì không.
Giải pháp: Trong một vài trường hợp, cho phép bé nói dối để không làm tổn thương người khác. Khi đứa nhóc của bạn được mời dự tiệc sinh nhật của cô bạn cùng lớp mà nó không ưa, hãy để con đưa ra lý do “Xin lỗi, tớ bận” hơn là sự thực mất lòng: “Tớ không thích cậu”. Bạn nên dạy cho trẻ phải luôn thành thật nhưng bạn cũng cần dạy trẻ hiểu sự tế nhị trong những trường hợp cụ thể.
Điều quan trọng là bạn phải cho trẻ thấy rằng lời nói dối không được chấp nhận nếu nó nhằm che giấu một hành động sai trái của trẻ. Nếu trẻ nói dối rằng đã đánh răng thì bạn nên bắt trẻ phải thực hiện ngay công việc ấy và nên kiểm tra việc ấy thường xuyên để bé không còn cơ hội nói dối. Hãy nhớ nếu phản ứng gay gắt bằng những lời chì chiết nặng nề hay đòn trừng phạt thì có khi bạn sẽ biến bé thành kẻ dối trá chuyên nghiệp hơn. Tuy nhiên, nếu trẻ phạm lỗi nghiêm trọng như ăn cắp đồ của bạn cùng lớp thì cần phải kỷ luật. Bạn có thể trừng phạt con hai tối không được xem chương trình yêu thích trên tivi và nói rõ ràng lấy trộm đồ và phạt một tối cho chuyện nói dối. Dù phạt, nhưng bạn cũng nên nhớ đặt lòng tin vào sự tiến bộ của trẻ.